Thursday, February 16, 2017

Vụ sinh viên gãy chân ở trường Nam Trung Im: Khi sự dối trá lên ngôi

Cả một tập thể, trong đó có cả sinh viên tiểu học, sợ nói ra sự thật, bao che cho cái xấu. Vì sao?

Sự việc xảy ra ở trường tiểu học Nam Trung Yên (Hà Nội) chỉ thực thụ được báo chí và dư luận niềm nở khi vừa qua Chủ toạ UBND TP Hà Nội Nguyễn Đức Thông thường chỉ đạo giải quyết nghiêm. Sự việc đã đích thực làm cho những người chứng kiến bất bình vì các hành xử quanh co, vô trách nhiệm của bà Hiệu trưởng trường tiểu học Nam Trung Im Tạ Thị Bích Ngọc. Sự việc xảy ra trong sân trường do chính bà Ngọc quản lý nhưng bà “chối bay chối biến” gần như. Bà đưa ra hàng loạt bằng chứng để “chối tội” nhưng sau đó thấy “đuối” thì lại “chợt nhớ ra” một vài chi tiết.

Vu hoc sinh gay chan o truong Nam Trung Yen: Khi su doi tra len ngoi - Anh 1

Bà Hiệu trưởng Ngọc trằn tình về sự việc (Ảnh: KT)

Sự việc trở thành tồi tệ và đáng bị phê phán, lên án khi bà Hiệu trưởng này cho doanh nghiệp một cuộc lấy phiếu thăm dò quan niệm của toàn thể sinh viên, cán bộ thầy giáo. Trong tập phiếu này, tổ kiểm soát an ninh trực buổi sáng ngày 1/12/2016 chắc chắn, hôm đó không có bất kỳ chiếc xe nào ra tham gia trường. Nhưng sau đó, khi chẳng thể chối gượng nhẹ được bà Ngọc lại đột nhớ ra là có xe đi vào trường bằng cổng sau.

Chưa hết, khi bị giận dữ về việc doanh nghiệp lấy ý kiến dò la, bà Ngọc lại đổ lỗi hoàn toàn cho người bộ hạ của bản thân mình. Ở đây, lại có một câu hỏi lớn: Bà Ngọc có vai trò gì trong nhà trường mà lại để một cô hiệu phó “đạo diễn” đông đảo? Và tại sao phần đông những phiếu này đều “bênh” bà Hiệu trưởng?

Bà là Hiệu trưởng, là cô giáo và là một người mẹ. Hơn bạn nào hết, ở bà phải có sự bao dong, rộng lượng hơn đầy đủ những người thiếu phụ ở bao quanh. Chưa nói đến nghĩa vụ, chỉ nói tới cái tình người với người, tình cô với trò... thì thấy một sinh viên bị nạn âu sầu như vậy, cô phải là người đầu tiên rung động, đau xót chứ không phải chỉ tậu phương pháp chối nói quanh nói quẩn để thoái thác nghĩa vụ đến mức phường hội phải căm thù, lên án.

Vu hoc sinh gay chan o truong Nam Trung Yen: Khi su doi tra len ngoi - Anh 2

Cháu È Chí Kiên bị chấn thương nặng, gãy xương đùi phải nẹp vít xương nhưng nhà trường khẳng định cháu chơi đùa tự ngã. (Ảnh: Vietnamnet)

Không nắm bắt, bài học về đạo đức, về ý thức bổn phận, về lòng gan dạ nhận lỗi – xin lỗi khi mắc lỗi… được bà hiệu trưởng và các giáo viên trong trường dạy sinh viên như thế nào? Nhưng ở đây đã lộ ra một sự gian sảo của cả một cộng đồng thầy giáo và hàng trăm em sinh viên. Vì sao họ sợ sự thật và bao che cho cái xấu một cách thuận tiện như vậy? Vấn đề nguy hại nhất, chính các em học sinh trong trường đã được dạy phương pháp nói dối, được dạy cách bao che cho cái xấu. Ví như tạp chí không tham gia cuộc, dư luận không thông báo thì sự thật về vụ tai nạn, về đạo đức của bà Hiệu trưởng sẽ mãi mãi bị chôn vùi. Và giả dụ bà còn tại vị thì không biết các thế hệ học sinh sẽ ra sao khi được dạy dỗ trong một không gian phi sư phạm do bà Hiệu trưởng Tạ Thị Bích Ngọc sản xuất như vậy?

Dân ta vốn trong khoảng xưa tới nay hành xử với nhau theo phương pháp có lý, có tình, có trước có sau. Theo đúng đạo lý và bí quyết hành xử thong thường, cho dù xe chở cô vào trường có gây tai nạn thì tập thể nhà trường cứ lo chú ý cho sinh viên thì đâu có bạn nào chê trách. Cháu bé nhỏ chạm chán nạn do nguồn cội gì đi chăng nữa thì nhà trường cũng phải có nghĩa vụ với cháu vì cháu là học sinh của trường. Nhưng phương pháp ứng xử có tình người một cách thức sơ đẳng nhất dường như cũng bị bà Hiệu trưởng này bỏ qua và chỉ lo bí quyết chối từ trách nhiệm.

Dư luận rất mong các tổ chức chức năng của Thủ đô sớm làm rõ trắng – đen, trả lại sự vô tư cho em gầy bị gãy chân do sự tắc trách của người lớn, cụ thể là chính thầy cô của các em./.

Vũ Hạnh/VOV.VN


Xem thêm: đại ký máy bơm nước chính hãng

No comments:

Post a Comment